Nhật Bản

– Thể thao 24h: CLB của ông nhận được sự hỗ trợ thế nào từ LĐBĐ Nhật Bản và tỉnh Shizuoka, nơi đội bóng đặt trụ sở?

Ông Hiroyoshi Yamamoto: Chúng tôi không nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào, vì đó không phải là nhiệm vụ của họ. Chúng tôi chỉ hợp tác, nhận sự hỗ trợ của các doanh nghiệp hoạt động kinh doanh ở Shizuoka. Ví dụ, lứa U.13 của Azul Claro nhận được sự hỗ trợ của 80 công ty, xí nghiệp còn lứa U.15 thì chúng tôi có được sự chung tay góp sức của 130 công ty, xí nghiệp.

Chủ tịch CLB Azul Claro, Hiroyoshi Yamamoto: “Phải đào tạo bóng đá học đường từ năm 6-8 tuổi”
Ông Hiroyoshi Yamamoto (trái) trong cuộc trao đổi với phóng viên.

– Mối liên hệ giữa đào tạo học vấn và bóng đá ở Azul Claro về vấn đề thời lượng là như thế nào? Ví dụ cầu thủ 6 tuổi thì 1 tuần học mấy buổi bóng đá?

Các em 6 – 10 tuổi thì thường mỗi tuần tập 2 buổi vào các ngày thứ Bảy, Chủ nhật. Khi lên đến lứa 12 – 13 tuổi thì con số này tăng lên 3. Nhưng dù ở lứa tuổi nào thì các cầu thủ nhí cũng được thường xuyên thi đấu cọ xát.

– Ông có thể kể ra một điểm đặc biệt trong mô hình đào tạo cầu thủ của Azul Claro? Liệu mô hình này có được chuyển giao cho Việt Nam?

Năm 2002 trở về trước, Azul Claro chỉ đào tạo các cầu thủ từ 12 tuổi trở lên. Tuy nhiên, sau thời điểm 2002, chúng tôi bắt đầu đào tạo thêm các tuyến 6, 8, 10 tuổi. Mô hình hệ thống đào tạo của Azul Claro đã được chúng tôi đưa về Yamaha Việt Nam. Khâu đào tạo này hoàn toàn giống nhau. Và khái niệm bóng đá học đường chỉ áp dụng cho các cầu thủ dưới 16 tuổi. Từ tuổi 16 trở lên, họ được xác định là cầu thủ chuyên nghiệp hoặc bán chuyên nghiệp.

Chủ tịch CLB Azul Claro, Hiroyoshi Yamamoto: “Phải đào tạo bóng đá học đường từ năm 6-8 tuổi”
Nhật Bản đào tạo bóng đá học đường sớm hơn Việt Nam.

Tôi quan sát và thấy rằng Việt Nam chưa chú trọng đến bóng đá học đường cho các cầu thủ 6 -8 tuổi trong khi đây là cột mốc rất quan trọng. Nếu cải thiện được điều này và chú trọng đến số lượng cũng như chất lượng HLV chuyên đào tạo bóng đá học đường thì Việt Nam cũng sẽ có nhiều nhân tài bóng đá.

– Xin ông nói rõ hơn về cái gọi là “số lượng và chất lượng HLV”. Và theo ông, Việt Nam phải mất bao nhiêu năm mới bắt kịp bóng đá học đường hiện giờ?

Tôi thấy ở Việt Nam lứa tuổi 6-10 tuổi thì các giáo viên thể chất – vốn không được học chuyên sâu về bóng đá – lại làm công tác hướng dẫn các em nhỏ đá bóng. Trong khi đó, công việc đó đáng nhẽ phải được thực hiện bởi các HLV chuyên về bóng đá. Trong việc phát triển bóng đá học đường thì quan trọng bậc nhất chính là những người làm công tác huấn luyện. Nếu có phương pháp đào tạo chuẩn, có các HLV bóng đá học đường giỏi thì chắc chắn sẽ sản sinh ra nhiều cầu thủ giỏi. Còn bao nhiêu năm nữa bóng đá học đường Việt Nam tương đương Nhật Bản thì tôi không biết vì nó phụ thuộc vào cách làm của các bạn.

– Xin cám ơn ông!

LIÊN NHI (thực hiện)

Trưởng đoàn Hoàng Hà

“Sau khi giành chiến thắng cả 2 trận trước U.12 và U.13 thì đến khi gặp U.14 Azul Claro chúng ta đã thua. Tuy nhiên, chúng tôi cũng không đặt nặng thành tích cho U.13 bóng đá học đường của Việt Nam. Rõ ràng, các em đã được học hỏi lối chơi rất đơn giản song hiện đại của đối thủ.

ĐT U13  bóng đá học đường Yamaha du đấu Nhật Bản: Người trong cuộc nói gì về chuyến đi?
Trưởng đoàn Hoàng Hà (phải).

Ở Nhật Bản, bóng đá học đường luôn có sự đóng góp của cả gia đình và xã hội chứ không có chuyện các em được đài thọ hoàn toàn. Tôi nghĩ việc đó góp phần nâng cao ý thức tự giác của các cầu thủ nhí chứ không giống hình thức đào tạo của chúng ta hiện nay là đến với bóng đá sẽ nhận được mọi thứ”.

Phó TBT Báo Bóng đá Nguyễn Hà Thanh

“Tôi đánh giá cao nỗ lực và sự tâm huyết của Yamaha với sự phát triển bóng đá học đường Việt Nam. Chắc chắn sau chuyến đi này các thành viên của ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha sẽ có những bài học quý báu, đặc biệt hữu ích trong hành trình tương lai nếu các em muốn theo đuổi sự nghiệp bóng đá. Được quan sát cách chơi bóng, tư duy bóng đá, ý thức kỷ luật và cả ý thức sinh hoạt của những cầu thủ Nhật Bản, không riêng các cầu thủ mà ngay những người làm nghề lâu năm như chúng tôi cũng cảm nhận thêm được nhiều điều. Rất mong Yamaha đồng hành cùng bóng đá trẻ, bóng đá học đường Việt Nam để tiếp tục đóng góp vào sự phát triển chung của nền bóng đá”.

HLV Lưu Danh Minh

“Cơ sở vật chất, sân bãi; việc hình thành các tuyến kế tiếp nhau; trang bị kỹ năng đoàn kết, tự giác, tự chủ cho các cầu thủ ở Azul Claro đều được tổ chức rất bài bản, chuyên nghiệp.

ĐT U13  bóng đá học đường Yamaha du đấu Nhật Bản: Người trong cuộc nói gì về chuyến đi?Ngoài ra, họ xây dựng đội ngũ HLV chuyên về bóng đá trong khi Việt Nam thì bóng đá học đường do các giáo viên thể dục chứ không chuyên về bóng đá dạy dỗ. Qua 1 tuần tập luyện ở Hà Nội và 3 trận giao hữu tại Nhật, ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha vỡ vạc ra rất nhiều. Điều này tốt cho các cháu nếu sau này muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp ở Việt Nam.

Nhưng thú thật không chỉ là bóng đá học đường mà ngay cả các CLB chuyên nghiệp Việt Nam cũng không có được hệ thống bóng đá học đường như Azul Claro. Các cháu U.12, 13, 14 ở Azul Claro kiểm soát bóng rất tốt, các kỹ năng khác cũng rất tuyệt vời. Đến lứa U.14 là đã biết tổ chức phá việt vị, thay đổi chiến thuật theo từng diễn biến trên sân. Điều này chứng tỏ họ được đào tạo rất bài bản, điều mà các lò đào tạo trẻ chất lượng của Việt Nam cũng còn phải phấn đấu”.

Đội trưởng Ngô Văn Trọng

“Về chuyên môn, cháu thấy nếu 1 chọi 1 thì Việt Nam mình không thua nhưng đội hình của các bạn Nhật Bản được giữ rất tốt khi họ chơi với nhau nhuần nhuyễn và có khả năng kiểm soát bóng tốt. Đây là điều đội mình chưa làm được. Còn về vấn đề sinh hoạt thì cháu thấy các bạn có ý thức kỷ luật cao hơn mình rất nhiều, đồ đạc ngăn nắp và rất sạch sẽ, không bao giờ để rác trên sân”.

LIÊN NHI (từ Nhật Bản)

Chuyện chiếc áo cho… trong quần

Trước, trong và sau trận đấu, tuyệt đối không thấy có việc các cầu thủ nhí 10-12 tuổi ở thành phố Shizuoka (Nhật Bản) mắt trước mắt sau kéo áo ra khỏi quần cho người thoải mái và tiện… lau mồ hôi, như tình trạng phổ biến ở Việt Nam – từ sân chơi V.League đến các giải đấu trẻ.

ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha 2015 du đấu tại Nhật Bản: Học hỏi... đội thua
Bài học từ trang phục…

Đơn giản bởi vì ngay từ 6-8 tuổi, dù chỉ là đội bóng cấp trường, các cầu thủ nhí Nhật Bản đã được rèn thói quen này nói riêng cũng như quản lý trang thiết bị, dụng cụ tập luyện, thi đấu nói chung.

ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha 2015 du đấu tại Nhật Bản: Học hỏi... đội thua
… đến từng chai nước uống.

Chiều qua, nhìn các học trò của HLV Watanabe Ken (người được nhiều em nhỏ và phụ huynh Việt Nam nhớ mặt biết tên) bình nước của ai người nấy uống, giày tất để gọn gàng ngăn nắp và đá xong ngồi lại sân say sưa nghe thầy giảng giải, rút kinh nghiệm đến tận 30 phút là đủ thấy nếu không tiếp tục theo bóng đá chuyên nghiệp, các em nhỏ này cũng tự biết cách sắp xếp cuộc sống của mình một cách hợp lý, hiệu quả.

“Không có thầy Nabe cũng phải sang chào”

Trở lại với diễn biến trận giao hữu chiều qua với U12 Azul Claro Mist, Ông Hoàng Hà, Giám đốc Marketing toàn quốc Công ty Yamaha Motor Việt Nam, Trưởng đoàn ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha 2015 và HLV Nguyễn Huy Hoàng liên tục phải lắc đầu trước các pha xử lý cá nhân của các cầu thủ nhà trong hiệp 1. Dù thể hình thể lực nhỉnh hơn nhưng do chủ quan, hời hợt trong nhiều đường bóng mà các cầu thủ ĐT U13 bóng đá học đường Yamaha đã bất lực trước đối thủ thấp hơn mình một cái đầu.

Thậm chí, HLV trưởng Lưu Danh Minh – vốn là ông thầy rất ít khi phê bình học trò – cũng phải hò hét liên hồi, thậm chí có thời điểm phát cáu.

Trên sân, người ta nghe thấy tiếng ông HLV Lưu Danh Minh hét rất to: “Tài ơi, đơn giản thôi”, “Bỏ cái tay chống nạnh ra”, “An ơi, lùi về ngay”, “Thông ơi, cầm bóng chuyển hướng ngay”, “Trọng ơi, xử lý sớm ra biên, không rê dắt thế đâu”… Thậm chí là gay gắt hơn: “Trung vệ đá kiểu gì thế”, “Thông, con quay mặt lại đây xem nào. Đã nhắc chuyển hướng nhanh hoặc hơn thân người là tạt ngay, mà sao không làm?”…

Giờ giải lao giữa 2 hiệp, ông Minh dặn dò cả đội: “Các con thấy đội bạn gồm toàn các em nhưng phối hợp, giữ cự ly đội hình rất tốt, đúng không? Tại sao sáng nay chúng ta đá được đúng sức mình, còn chiều nay nghĩ đá với các em mà ăn được người ta dễ à? Cả đội phải chơi 1-2, 1-2 chuyển hướng nhanh, không ham rê dắt”.

Khi một cầu thủ được rút ra sân, BHL yêu cầu sang chào đội khách. Cầu thủ này cũng khá hồn nhiên khi trả lời: “Con không thầy thấy Nabe (tên thân mật các em nhỏ Festival và Trại hè bóng đá Yamaha gọi HLV Watanabe Ken – NV) đâu”. Ngay lập tức, HLV Lưu Danh Minh: “Không có ai ở BHL con cũng phải sang. Không có thầy Nabe thì con chào các bạn, các em”.

Với sự quyết tâm nắn chỉnh của cả thầy và trò như thế, ĐT U13 bóng đá học đường Yamaha đã thể hiện được năng lực và rồi thắng các đối thủ đàn em khá dễ dàng trong hiệp 2.

LIÊN NHI (từ Nhật Bản)

Sáng nay (19/08), ĐT U13 bóng đá học đường Yamaha sẽ có trận giao hữu cuối, gặp U14 Azul Claro Izu.

1. Ông Hoàng Hà, Giám đốc Marketing toàn quốc Công ty Yamaha Motor Việt Nam, Trưởng đoàn ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha 2015 trong 5 ngày tập huấn thi đấu giao hữu, tham gia các hoạt động giao lưu tại Nhật Bản. Ông Hà là người có rất nhiều sự trải nghiệm liên quan đến bóng đá học đường, đặc biệt là sự khác biệt trong văn hoá, cách ứng xử của các cầu thủ nhí Việt Nam. Đây cũng không phải là đầu tiên ông Hà dẫn các đội bóng nhí Việt sang Nhật.

ĐT U.13 Bóng đá học đường Yamaha du đấu Nhật Bản: “Các con phải học... xếp hàng”
Ông Hoàng Hà, Giám đốc Marketing toàn quốc Công ty Yamaha Motor Việt Nam, Trưởng đoàn ĐT U.13 bóng đá học đường Yamaha 2015 nhắc nhở các cầu thủ nhí U.13 Yamaha.

Vì lẽ đó, việc ưu tiên giáo dục tinh thần tập thể cũng như sự tự giác cá nhân của các cầu thủ đang trong độ tuổi ăn, tuổi chơi, tuổi nghịch đã “đi vào” giáo trình tập luyện, vào những giờ phút ngoài sân cỏ. Để có mặt tại Nhật Bản vào hôm qua, 15 cầu thủ nhí đến từ Đà Nẵng, TP.HCM, Hà Nội đã tiếp thu được ít nhiều tinh thần, mục đích của sân chơi mình tham dự qua vòng loại tại địa phương, vòng chung kết tại Hà Nội và cả 1 tuần ăn ở, tập luyện tại Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ Việt Nam.

Quan điểm xuyên suốt về việc giáo dục nếp sống song song với đào tạo bóng đá đó cũng được các HLV Lưu Danh Minh, Nguyễn Huy Hoàng và từng thành viên trong các đơn vị tổ chức Festival bóng đá học đường U.13, Trại hè bóng đá U.13 Yamaha luôn hàng ngày hàng giờ truyền đạt, hướng dẫn, sát sao với các cầu thủ nhí.

ĐT U.13 Bóng đá học đường Yamaha du đấu Nhật Bản: “Các con phải học... xếp hàng”

Ngay khi lên sân bay Nội Bài để sang Nhật, trên đường đi, các chị phụ trách của chương trình cũng nhắc nhở, yêu cầu các phụ huynh đi tiễn tuyệt đối không mang xách va-li, hành lý cá nhân cho con em mình.

2. Tuy nhiên, việc hình thành một thói quen cần mất nhiều thời gian. Do đó, cũng dễ hiểu khi trong lần đầu đi xa (tất cả các cầu thủ đều chưa từng đi Nhật Bản) các cầu thủ nhí còn bỡ ngỡ và lặp lại các thói quen chưa tốt của mình vốn đã hình thành qua nhiều năm tháng trước đó.

Hôm qua, trong quá trình làm thủ tục xuất nhập cảnh, trên 2 chặng di chuyển bằng tàu cao tốc JR Exp. Train NEX từ sân bay Narita (Tokyo) đến Shinagawa và JR Bullet Train từ Shinagawa đến Mishima, ông Hoàng Hà vừa đóng vai Trưởng đoàn vừa thực hiện vai trò của  một “bảo mẫu”. Ông liên tục nhắc các cầu thủ nhí: “Các con phải xếp thành 2 hàng. Nên nhớ, sang đây việc đầu tiên là các con phải học xếp hàng”, “Nào, các con lại quên rồi. Phải đi gọn và sát vào băng chuyền thang máy, phải xếp hàng từng người một”, “Con lùi lại ngay, phải xếp thành hàng. Từng người một tiến lên thôi”…

Có người trong đoàn phóng viên báo chí đi cùng đoàn đã nói vui: “Đúng là tiên học lễ, hậu học bóng đá”.

LIÊN NHI (từ Nhật Bản)

Do trời mưa rất to nên buổi tập trên sân Azul Claro Numaru Celeste của đội U.13 bị hoãn. Thay vào đó, các cầu thủ tập trong nhà dưới sự thị phạm của HLV Nguyễn Huy Hoàng. Hôm nay đội sẽ có trận giao hữu sân 11 người với một đội cùng lứa tuổi của CLB Azul Claro.

Một ông HLV trưởng ĐTQG người Nhật, nhà tài trợ cho ĐTQG và ĐT nữ cũng Nhật Bản luôn. Nhà tài trợ chính cho V.League là một nhãn hàng xe hơi nổi tiếng từ Nhật. Khi V.League thiếu trọng tài, cũng sẽ có những trọng tài người Nhật sang giúp sức.

Hè này, gần như là lần đầu tiên có ít nhất 2 trại hè cho bóng đá trẻ được tổ chức rầm rộ. Đáng nói, bảo trợ cho những trại hè này cũng là những hãng lớn từ Nhật Bản và kết thúc trại hè họ đều có những chuyến đi dã ngoại, thi đấu giao hữu tại Nhật Bản.

Có thể nói đó là những chuyến “Đông du” nhỏ, những bước chân chập chững của những cầu thủ học sinh tiếp cận một “nền văn minh bóng đá lớn”, đó là Nhật Bản. Thật khó kỳ vọng vào việc có thể học hỏi ngay một điều gì đó nhưng ít nhất từ những chuyến đi này, mỗi cầu thủ có thể hình dung ra được để trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp, trong môi trường chuyên nghiệp thì phải làm như thế nào.

HLV trưởng ĐTQG Việt Nam cũng là một người Nhật - ông Miura
HLV trưởng ĐTQG Việt Nam cũng là một người Nhật – ông Miura

Tại sao chúng ta không thể bằng Nhật Bản? Câu hỏi này người ta hỏi nhau hàng triệu lần từ thời lần đầu nhìn thấy chiếc TV màu Sanyo vỏ đỏ, chiếc xe đạp điện, cái tủ lạnh Hitachi, cái nồi cơm điện cho đến chiếc xe máy, chiếc xe hơi…

Những người đi Nhật về Việt Nam tự hỏi thế này: Vậy người Nhật hơn người Việt ở chỗ nào? Xin thưa người Nhật chưa chắc đã thông minh hơn hẳn người Việt, nước Nhật không chắc giàu tài nguyên như nước Việt. Sự khác biệt ở đây chính là ý thức con người.

Ở một xã hội khi mà mỗi người làm một việc gì đó, chữ “cộng đồng” cao hơn tham vọng và ý muốn của mỗi cá nhân. Ở Nhật có một cuộc cách mạng mang tên “nhân bản”, tức là các phát minh dù là điên rồ nhất cũng chỉ phục vụ đúng một mục đích là giải phóng sức lao động của con người.

Nhưng để có được những điều đó, người Nhật đã và đang lao động cực nhọc. Những nhà tư tưởng lớn của nước Nhật hiện đại cho đến nay vẫn khẳng định là trí tuệ, sự thông minh không phải do di truyền, không phải do đào tạo mà chính là do quá trình lao động nặng nhọc mà thành. Đó là tiền đề cho sự phát triển của Nhật Bản.

Vậy thì chúng ta học gì trong những chuyến đi ngắn của những cầu thủ trẻ? Đôi khi chỉ là những thông điệp đơn giản mà ai cũng có thể biết: Muốn thành công phải lao động, lao động miệt mài. Và giá trị của mỗi con người không phải là anh ta đã làm gì cho mình mà là đã làm được gì cho cộng đồng.

Cầu thủ hay mỗi người lao động đều như vậy, giá trị của mỗi chuyến “Đông du” chính là ở chỗ đó. Thấy người ta lớn để biết mình có thể lớn, chứ không phải thấy người ta lớn để lại thấy mình nhỏ hơn.

SONG AN

Dưới sự dẫn dắt của các HLV Lưu Danh Minh, Nguyễn Huy Hoàng và HLV Nguyễn Tiến, đội sẽ có 3 trận giao hữu với các đội bóng trẻ của CLB Azul Claro Nhật Bản. Đây là những trận đấu không chỉ có ý nghĩa về mặt chuyên môn mà còn là cơ hội học hỏi, mở mang cho các cầu thủ bóng đá học đường Việt Nam. Ngoài ra, các thành viên đội tuyển cũng sẽ có cơ hội thăm phòng triển lãm Yamaha Motor, vui chơi tại Tokyo Disneyland, thăm tháp Tokyo Sky Tree, trung tâm mua sắm Aeon Mall Narita.

U.13 bóng đá học đường Yamaha du đấu Nhật Bản
Ông Hoàng Hà dặn dò các thành viên trong đoàn trước ngày lên đường.

Sáng qua, trong buổi gặp gỡ trước khi đoàn lên đường, ông Hoàng Hà – Giám đốc marketing toàn quốc Yamaha Motor Việt Nam, thay mặt cho nhà tài trợ đã dặn dò các cầu thủ thi đấu hết mình vì màu cờ sắc áo cũng như giữ được tinh thần fair-play, sự ý thức trong ứng xử, sinh hoạt và giữ gìn hình ảnh đẹp của học sinh Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế.

TIÊN LÂM

Nhưng bây giờ, Nakata có một cuộc sống đơn giản và bình dị hơn. “Tôi không dùng blog, không xuất hiện trên mạng xã hội, chỉ dùng máy tính cho công việc. Tôi cũng không sử dụng smartphone mà vẫn còn đang dùng một chiếc Nokia cũ rích”, anh nói.

Hidetoshi_Nakata

Nakata bây giờ là một người độc thân sau khi chia tay một người phụ nữ mà có lần anh nói, đấy là người phụ nữ của đời anh, và từ khi giải nghệ đến giờ, anh bắt đầu một cuộc hành trình đặc biệt: kiếm tìm bản ngã của mình. “Sau khi rời bóng đá, tôi bắt đầu đi khắp nơi, một mình”, anh nói. “Tôi đi nhiều nước trên thế giới, hơn 100 nước trong 3 năm. Sau một sự nghiệp dài chỉ toàn ở trong khách sạn,trại tập và các sân vận động, tôi muốn tận mắt nhìn thế giới và nói chuyện với mọi người. Tôi muốn tìm hiểu sự giàu sang của các nước phát triển và cái đói ở những nước nghèo. Bất cứ nơi nào tôi đến, tôi đều hiểu rằng mình được nhiều người biết đến như thế nào và sự quảng bá rộng rãi của bóng đá. Tôi hiểu được tầm quan trọng của bóng đá như thế nào trong đời sống con người. Chính vì thế, tôi muốn dùng bóng đá vào mục đích từ thiện và đã lập ra Quỹ Take Action vì mục đích này”.

Nhưng Nakata có một khiếm khuyết: anh biết rất ít về đất nước mình. “Mọi người thường hỏi tôi rất nhiều về Nhật Bản và tôi cảm thấy xấu hổ vì chẳng biết gì nhiều”, anh nói. “Năm 2009, tôi đã đi khắp tất cả các địa phương của nước Nhật, đến các vùng quê, tìm hiểu về phong tục tập quán cũng như các đặc sản, và rồi tôi quyết định gắn bó với rượu sake”.

A.N

Lá cờ đầu Nhật Bản

Khi hậu vệ Saki Kumagai thực hiện quả 11m quyết định và hoàn tất màn ngược dòng không tưởng của Nhật Bản trước đội tuyển Mỹ trong trận chung kết World Cup 2011, cô không chỉ viết nên một chương mới cho bóng đá Nhật Bản mà còn cho cả bóng đá nữ thế giới.

Với chiến thắng đó, Nhật Bản đã trở thành quốc gia đầu tiên không phải là Đức, Na Uy hay Mỹ vô địch một giải lớn (World Cup hoặc Olympic) kể từ khi những giải này diễn ra vào năm 1991. Cộng thêm đó là Brazil, đội đã kết thúc ở vị trí thứ hai hay thứ ba tại 4 kỳ World Cup hoặc Olympic. Nhờ vậy, bóng đá nữ đã trở thành một trong những môn thể thao hiểu đơn giản nhất là “trên nặng, dưới nhẹ” trong 25 năm qua. Nói đến bóng đá nữ, tất cả sẽ chỉ biết đến Đức, Mỹ, Na Uy và Brazil, những đội tuyển đã giành 23 trong 27 các vị trí nhất, nhì và ba tại Olympic và World Cup từ năm 1991 đến 2008. Để so sánh, trong 6 kỳ World Cup gần đây của bóng đá nam, 10 đội tuyển khác nhau đã đứng trong Top 3.

Tuy nhiên, ở World Cup 2011, phần còn lại của thế giới có vẻ như đã đuổi kịp nhóm những đội bóng hàng đầu. Không chỉ có Nhật Bản đánh bại Đức và Mỹ, hai đội tuyển thay nhau dẫn đầu ở 29 trong 31 BXH từng tháng của FIFA, để giành chức vô địch, các đội bóng trung bình khác cũng cho thấy sự tiến bộ vượt bậc.

Để thấy rõ hơn, ở World Cup 2011, cách biệt tỷ số trung bình ở các trận đấu chỉ là 1,5 bàn, thấp nhất trong lịch sử World Cup tính tới trước World Cup 2015. Thực tế là kể từ khi World Cup bóng đá nữ mở rộng lên 16 đội vào năm 1999, hiệu số bàn thắng trung bình đã giảm mạnh và số kết quả bất ngờ tăng lên.

17D

Thay đổi này chắc chắn có sự đóng góp không nhỏ của Nhật Bản và những đội tuyển khác của châu Á. Đây là điều ít ai ngờ vì lâu nay, châu Á vẫn được xem là vùng trũng trên bản đồ bóng đá thế giới, nếu không muốn nói thành công của các đội tuyển nữ và đội tuyển nam hoàn toàn trái ngược nhau. Còn nhớ ở World Cup 2014, 4 đội tuyển Iran, Nhật Bản, Hàn Quốc và Australia không thắng nổi một trận nào và đều đứng cuối vòng bảng. Một năm sau tại World Cup bóng đá nữ, cả 5 đội cùng có ít nhất một trận thắng, trong đó Thái Lan là đội duy nhất không lọt vào vòng knock-out.

Ấn tượng nhất, Nhật Bản có cơ hội bảo vệ danh hiệu họ giành được cách đây 4 năm khi gặp Mỹ trong trận chung kết tại Vancouver. Những đội tuyển còn lại cũng tạo được dấu ấn mạnh mẽ: Hàn Quốc đánh bại Tây Ban Nha đầy kịch tính để lần đầu tiên vượt qua vòng bảng; một đội tuyển Trung Quốc trẻ trung chỉ chịu thua sát nút 0-1 trước Mỹ ở vòng tứ kết; và Australia đã chơi rất xuất sắc trước lúc bị Nhật Bản loại cũng ở vòng đấu này bằng tỷ số 1-0.

Trong khi đó, ở lần đầu tiên tham dự World Cup bóng đá nữ, Thái Lan để lại ấn tượng bằng trận thắng Bờ Biển Ngà 3-2.

Đi tìm lời giải thành công

Theo Moya Dodd, cựu phó chủ tịch Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC) và là thành viên của Uỷ ban điều hành FIFA, cũng như là cựu tuyển thủ Australia, chìa khóa thành công của các đội tuyển nữ châu Á là họ nhận được sự hỗ trợ đáng kể về tài chính. “Các cầu thủ nữ châu Á luôn thi đấu tốt như Đài Loan (Trung Quốc) ở thập niên 1980 và Trung Quốc trong thập niên 1990”, Dodd nói. “Nhưng ở giải năm nay, AFC đã hỗ trợ cho 5 đội tham dự khoản tiền 200.000 USD mỗi đội. Chẳng hạn như đội tuyển Australia có gần 5 tháng để chuẩn bị”.

Còn theo Tom Byer, chuyên gia tư vấn bóng đá trẻ của Bộ giáo dục Trung Quốc, các đội tuyển nữ châu Á tự tin vào khả năng của họ hơn so với những đồng nghiệp nam. “Chiến thắng của Nhật Bản tại World Cup 2011 đã mang đến hy vọng và sự tự tin cho các đội tuyển nữ châu Á, rằng họ không hề thua kém những đội tuyển của châu Mỹ hay châu Âu”, Byer nói.

Ngoài ra, không chỉ thành công ở World Cup hay Olympic, bóng đá nữ châu Á cũng đạt thành tích nổi bật tại các giải trẻ. Trong 4 kỳ World Cup bóng đá nữ dành cho lứa U17 được tổ chức cho đến nay, 3 chiến thắng thuộc về các đội tuyển của châu Á là Nhật Bản, CHDCND Triều Tiên và Hàn Quốc.

Ở đây, đành rằng mọi so sánh giữa bóng đá nữ và bóng đá nam là hoàn toàn khập khiễng nhưng nếu bất lợi của các cầu thủ châu Á nói chung so với châu Âu hay châu Mỹ và châu Phi là thể hình và thể lực, bóng đá nữ châu Á lại tập trung nhiều hơn về mặt chiến thuật và sự chuẩn bị. Theo Byer, đây có lẽ là khác biệt lớn nhất giải thích vì sao bóng đá nữ châu Á thành công được ở World Cup. “Tính kỷ luật trong tập luyện thể thao và học tập ở châu Á rất được đề cao”, Byer nói tiếp. “Nói chung, trẻ em châu Á học và thực hành nhiều hơn trẻ em phương tây, bởi vậy, kỹ năng của chúng có xu hướng thành thạo hơn…”.

Cuối cùng và không kém phần quan trọng, bóng đá nữ châu Á không đi sau châu Âu và châu Mỹ trong quá trình phát triển. Trong khi bóng đá chuyên nghiệp của nam có mặt ở châu Á muộn hơn so với châu Âu và Nam Mỹ, bóng đá nữ thế giới và châu Á cùng phát triển song song trong vòng 25 năm qua. Vì thế, chiến thắng của đội tuyển Nhật Bản vào năm 2011 có lẽ không phải là chiến thắng may mắn hay cuối cùng mà Nhật Bản hay châu Á có dịp tận hưởng khi họ đã chứng tỏ họ cũng mạnh như các đồng nghiệp châu Âu hay Bắc Mỹ.

Nếu bóng đá nam chỉ được phân chia giữa châu Âu và Nam Mỹ thì bóng đá nữ là tranh chấp giữa 4 trung tâm lớn gồm Bắc Mỹ, Nam Mỹ, châu Âu và châu Á.

MẠNH HÀO

Nhật Bản đã trở thành quốc gia đầu tiên không phải là Đức, Na Uy hay Mỹ vô địch một giải lớn (World Cup hoặc Olympic) kể từ khi những giải này diễn ra vào năm 1991.

Tin tức nổi bật

Bóng đá Ý: Đợi chờ các chân sút trẻ

Những mùa bóng qua chứng kiến một làn sóng các chân sút trẻ trưởng thành trên sân cỏ, và có một điều đặc biệt, họ đều bùng...