Ấn tượng thể thao: Không lẽ thua người Thái hoài?

Là một NHM luôn ủng hộ và theo dõi bước đường thăng trầm của tuyển bóng đá Việt Nam cả giải trẻ và chuyên nghiệp, một trận chung kết như mơ giữa Việt Nam và Thái Lan trong giải U19 Đông Nam Á vừa qua là niềm hy vọng của người hâm mộ. Nhưng cuối cùng lại nhận thất vọng vì cách chúng ta thua lại hoàn toàn khác những trận chung kết trước.

Nhiều báo đài, nhiều chuyên gia nói rất nhiều về trận thua này, nhưng chung quy lại vẫn là trình độ chúng ta chưa bằng họ.

Ấn tượng thể thao: Không lẽ thua người Thái hoài?

Tôi thấy cũng đúng mà cũng chẳng đúng. Dù ít dù nhiều, mỗi đội bóng đều có những thế mạnh riêng theo từng giai đoạn về chất lượng con người hay những yếu tố khách quan khác. Riêng năm nay tôi rất hài lòng với các em tuyển U19 Việt Nam về kỹ thuật cầm bóng cộng với sự phối hợp ghi bàn rất đẹp mắt và nhuần nhuyễn, bóng ngắn một chạm nhanh và chính xác. Nhưng mà hình như điều ấy chỉ được thể hiện với các đối thủ ngang cơ hoặc yếu hơn. Còn với Thái Lan thì lại không phát huy được nhiều.

Miễn bàn về mặt thể hình, thể lực vì mặt bằng chung giữa ta và Thái Lan cũng như các nước trong khu vực là tương đương nhau, chỉ nhỉnh hơn không quá nhiều. Và cả mặt kỹ thuật và chiến thuật thì ta cũng chẳng thua kém gì người Thái. Nhưng thua là thua về tâm lý và sự không đồng đều ở cả ba tuyến trong khi các cầu thủ Thái Lan lại rất ổn định và đều làm tròn nhiệm vụ.

Ngược lại, chính xác phải trách hàng phòng thủ của ta đã không tập trung quan sát, đeo bám, để đối phương dễ dàng phối hợp ghi bàn, tạo gánh nặng lên hàng công. Chỉ sau bàn thua thứ hai là tâm lý các cầu thủ đã thay đổi rất nhiều, chịu áp lực, nóng vội, mất tập trung, thiếu tự tin cầm bóng – đi bóng – phối hợp. Đó hẳn là tâm lý chung của cả một nền bóng đá mà chỉ có bản lĩnh cùng chút may mắn mới mong có một cuộc lội ngược dòng thành công. Và đúng là nó quan trọng cũng chẳng kém gì kỹ thuật hay là tài năng của cầu thủ hay rộng ra là đội bóng đó.

Thai Lan )xanh) - Viet Nam _

Ta cứ nói gỡ thua trong thế thắng, thua trong thế thiếu người, nhưng mà nói trắng ra thua vẫn là thua. Thua cả tỷ số và cả đạo đức chơi bóng thì là thua toàn tập. Có ai thua trong trận chung kết mà vui, trừ phi đối thủ là quá mạnh để mình tự an ủi “trình độ chưa bằng họ”. Với Thái Lan thì không phải là quá mạnh để không thể thắng. Có điều nỗ lực của người Việt là đến đâu trong tương lai?

Thiết nghĩ, ngoài đào tạo kỹ năng chơi bóng, có đội bóng nào đào tạo cả tâm lý, bản lĩnh thi đấu. Có ông thầy nào rèn quân trong thế bị dẫn bàn để học trò luôn giữ cái đầu lạnh và sự kiên định chiến thắng như Hồ Chủ tịch vẫn luôn tin tưởng đến ngày đất nước được hoàn toàn độc lập hay không?

Phạm Hồng Thuyết

Đây là bài viết tham dự cuộc thi “Ấn tượng thể thao” do báo Thể thao 24h tổ chức. Mời bạn đọc tham khảo nội dung của cuộc thi tại đây, và thể lệ cũng như giải thưởng của cuộc thi tại đây.