Real Madrid: Đội bóng không cần biểu tượng

Iker Casillas rời sân Santiago Bernabeu khiến rất nhiều CĐV Real Madrid thất vọng. Nhưng trên thực tế, điều đó chỉ càng làm rõ thêm truyền thống của Real, một đội bóng không cần giá trị biểu tượng.

Nhắc đến Milan, người ta nghĩ về Franco Baresi và gia đình Maldini huyền thoại – với người cha Cesare và con trai Paolo. Inter có Giuseppe Bergomi rồi Javier Zanetti. Hay như thời điểm hiện tại, gần như tất cả ngay lập tức liên tưởng đến Francesco Totti khi nói về AS Roma… Còn Real Madrid thì sao?

Thật khó để nói về giá trị biểu tượng của Real. Casillas đại diện cho hình ảnh chiến thắng của Real trong một thập niên trở lại đây. Trước Casillas vài năm, Real có Raul Gonzalez – người thủ lĩnh của thế hệ được ví von “Galacticos”. Trong thế hệ “Galacticos”, Real còn có Fernando Hierro.

Từ Hierro, Raul đến Casillas, tất cả đều bị Real tìm cách đẩy khỏi sân Bernabeu một cách lạnh lùng. Trong mắt các Madridista, họ là những trái tim của đội bóng. Nhưng trong mắt BLĐ Real, đã đến lúc đi tìm điều gì đó mới mẻ hơn từ những con người trẻ và giàu khát vọng.

DESPEDIDA INSTITUCIONAL A CASILLAS

Nói cách khác, Real có rất nhiều nhân vật vĩ đại xuyên suốt chiều dài lịch sử của CLB, nhưng một nhân tố mang tính biểu tượng đặc biệt thì không có.

Ngược về quá khứ, những vĩ nhân của lịch sử bóng đá thế giới như Ferenc Puskas hay Alfredo Di Stefano cũng không được tôn vinh đặc biệt. Di Stefano mang đến nhiều điều cho Real, từ những chiến thắng cho đến giá trị tinh thần, nhưng ông phải sang Espanyol để đá tiếp những năm cuối sự nghiệp. Puskas thì giã từ sự nghiệp ở Madrid, nhưng người ta chỉ xem ông đơn giản là một chiến binh đánh thuê.

Ngay cả những người trung thành tuyệt đối với Real, giống như trường hợp của Baresi và Paolo Maldini ở Milan, cũng không được biến thành biểu tượng xuyên suốt lịch sử, đến mức phải treo áo khi họ nghỉ hưu. Manolo Sanchis là hình ảnh tiêu biểu nhất.

Năm 14 tuổi, Sanchis gia nhập học viện bóng đá Real. Ông có một mùa khoác áo Castilla (Real B), trước khi được đưa lên thành nhân vật quan trọng của đội một. Năm 2001, Sanchis treo giày sau 710 trận đấu. Con người sinh ra ngay tại thủ đô Madrid này dành mọi thứ cho Real, là đội trưởng cuối cùng có vinh dự treo giày ở sân Bernabeu huyền thoại. Sanchis có 13 năm đeo băng đội trưởng, nhưng vị trí của ông khá khiêm tốn trong phòng truyền thống Real.

Biểu tượng là thứ mà người hâm mộ luôn khao khát và tự hào. Nhưng ở Bernabeu, biểu tượng là thứ sẽ không thể tồn tại. Người ta không thương tiếc đốn đi một cây cổ thụ, để trồng vào đó cây mới.

Ngọc Linh

Sanchis là huyền thoại hiếm hoi kết thúc sự nghiệp ở Real sau khi đi lên từ đội trẻ. Ông co 710 trận đấu.
Puskas và Di Stefeno giữ kỷ lục ghi 7 bàn trong các trận chung kết Cúp C1/Champions League cho Real.