Ánh hào quang của “Sắc”
Không nghi ngờ gì nữa, Kiatisak là hình mẫu hoàn hảo nhất cho một cuộc đời bóng đá ở Đông Nam Á. Sự nghiệp của anh quá đủ đầy tiếng tăm, tiền bạc, vị thế, đi đến đâu cũng được tôn trọng, chạm vào chỗ nào cũng thành công danh… “Zico” không chỉ toả sáng ở Thái Lan, mà chính các CĐV, cầu thủ Việt cũng rất mến mộ và thần tượng Kiatisak.
Một HLV kỳ cựu của V.League đã từng phân tích: đừng hỏi vì sao “Sắc” nó hay, đơn giản là chỉ nhìn vào nó đã ra 4 ngôi sao của mình rồi. Khéo léo như Hồng Sơn, lạnh lùng như Huỳnh Đức, bản năng như Văn Quyến và chăm chỉ như Công Vinh.
Khi chuyển sang nghiệp cầm quân, quyền lực của Kiatisak cũng là “vô đối”. Với tất cả các cầu thủ Thái, “Zico” là một tượng đài. Đứng trước tượng đài thì ai cũng thành nhỏ bé, kể cả “Messi Thái” Chanathip hay đứa con lai Chappuis, những ngôi sao đã từng bị đồn là “chia oanh rẽ thuý” bởi bàn tay sắt của “Zico”.
Điều quan trọng nhất là những quyết sách của Kiatisak đều dẫn tới thành công. Năm 2013, anh đưa U.23 Thái lên ngôi vô địch SEA Games. 2014, nắm ĐTQG, Kiatisak cũng đem vương miện AFF Cup trở lại sau 12 năm gián đoạn. Và SEA Games 2015 vừa rồi, Thái Lan bảo vệ thành công danh hiệu cũng có công chỉ đạo từ xa của “Sắc”.
Theo tiết lộ của người bạn thân Apisit, cũng là trợ thủ của Kiatisak ở các đội tuyển, “Zico” có một tiếng nói kỳ lạ mà các cầu thủ chỉ biết thần phục vô điều kiện. “Khi Kiatisak đứng trước toàn đội và đặt tay lên tim của mình, ai cũng cảm thấy có thêm rất nhiều quyết tâm và sức mạnh” – Apisit kể lại.
Cũng theo lời Apisit thì “Zico” có rất nhiều lời mời chào từ nước ngoài, anh ấy cũng không hứa sẽ ở lại Thái Lan bao lâu. Nhưng còn ở lại ngày nào, “Zico” bảo rằng anh ấy sẽ làm hết mình cho người Thái. Chắc vì vậy mà ai được làm việc cùng Kiatisak cũng coi đó là hạnh phúc”.
Cần một “phù thuỷ” như Calisto?
Có lẽ ở Việt Nam, chưa HLV nào tạo ra được niềm tin tuyệt đối như Kiatisak.
Nhưng cảm hoá các cầu thủ và truyền lửa vào những đôi chân đá bóng, thì có một người làm được và làm rất tốt: Henrique Calisto. Không phải tự nhiên mà ông được cả V.League gọi là “phù thuỷ”, khi giúp ĐT.LA là một đội có lực lượng trung bình khá 2 lần “lên đỉnh”.
Khi Calisto trở lại ĐTVN năm 2008, rất nhiều quan chức không tin ông có thể thành công. (Họ quên bẵng chiếc HCĐ Tiger Cup 2002 mà ông giành được giống như kỳ tích đậu Thám hoa của cậu học trò nghèo cơm niêu nước lọ).
Sau giai đoạn chuẩn bị ì ạch của đội tuyển trước thềm AFF Cup, Calisto phải đối mặt với vô vàn chỉ trích từ dư luận, nhiều cầu thủ “số má” quay lưng, còn lãnh đạo VFF thì ra “tối hậu thư”. Chiếc ghế của Calisto như chỉ mành treo chuông. Nhưng ông điềm tĩnh.
Calisto cho nghỉ tất cả những ai không còn động lực. Số ở lại, ông làm một cuộc bỏ phiếu kín cực kỳ sòng phẳng: chỉ cần một phiếu phản đối, tôi sẽ ra đi. Kết quả: 100% muốn ông tiếp tục.
Các cầu thủ lý giải rằng Calisto sống đàng hoàng, thẳng thắn, phong thái làm việc đáng được tôn trọng nên dù kết quả chưa tốt, họ cũng luôn đứng về phía ông. Có “ngôi sao” còn bí mật gặp các nhà báo tâm sự rất chân tình rằng: “bọn em thương và tin ông ấy. Chỉ cần được ủng hộ là sẽ thành công”.Calisto đã giải quyết khâu niềm tin theo cách đó, trực diện và đầy tự trọng.
Cũng là ông, khi cần truyền lửa cho các học trò, lại có “chiêu” khác không kém phần độc đáo. Khi ĐTVN khá may mắn vượt qua Singapore ở bán kết AFF Cup 2008, cả đội hân hoan bay thẳng từ đảo quốc Sư tử sang Bangkok đá chung kết lượt đi với tinh thần “chẳng mất gì”, nhưng kỳ thực vẫn còn rất e dè người Thái.
Calisto đọc được nỗi ám ảnh trong đầu các học trò. Một bữa, ông đạp cửa xông vào phòng, lúc các cầu thủ đang tụ bạ “chém gió”. Ông hỏi: “Các anh có ngửi thấy mùi gì không?”. Trong lúc đám đông còn đang ngơ ngác nghĩ đến thuốc lá, mì tôm… thì Calisto cả quyết: “Mùi chiến thắng, nó ở đây chứ còn đâu nữa”!
Sau hôm đó, ĐTVN ra sân chơi như lên đồng và hạ gục Thái Lan 2-1 ngay trên “thánh địa” Rajamangala. Cho đến nay, Calisto vẫn là HLV duy nhất lập được kỳ tích vô địch AFF Cup cho bóng đá Việt Nam, và điều đặc biệt hơn, khiến người Thái thực sự vị nể và khâm phục.
Xét ở khía cạnh này, Miura vẫn chưa bằng được Calisto. Dù khá ấn tượng với trận hoà Iraq 1-1 của ĐTVN, nhưng trong báo cáo gửi về cho Kiatisak, “do thám” Apisit vẫn đánh giá Miura không có gì đáng ngại. Đó cũng là một lý do khiến “Zico”, trong ngày đặt chân xuống Nội Bài, ung dung tái khẳng định mục tiêu chiến thắng.
Với một người đã được phong “Thánh” như Kiatisak thì có lẽ vẫn cần một “phù thuỷ” để làm đối trọng…
Anh Đức
Cựu trung vệ Nguyễn Mạnh Dũng: “Kiatisak giỏi và gian nhất ĐNÁ”
Café 24h: Nợ Thái là…nợ công
ĐT Việt Nam “cấm vận”, Thái Lan mở cửa tự do
Trước trận Việt Nam – Thái Lan: Lại điệp khúc tăng giá vé