Vòng loại EURO 2016 – Đội tuyển Anh: Chưa thấy thước đo, còn lo thất bại
Lịch sử các vòng loại EURO hay World Cup chưa bao giờ chứng kiến đội tuyển Anh giành được tối đa số điểm ở những trận đấu mà họ ra sân. Tuy vậy, những gì thầy trò Roy Hodgson làm được ở vòng loại EURO 2016 không có nghĩa họ đã chạm một tay vào chiếc Cúp bạc tại Pháp.
Vấn đề lớn nhất của người Anh lâu nay không phải vì họ không có tài năng hay gặp rắc rối vì lịch thi đấu dày đặc của các CLB và ảnh hưởng đến đội tuyển quốc gia. Đơn giản hơn, họ bước vào mỗi giải đấu với kỳ vọng quá lớn và chính sức ép này đã đánh gục họ trong không ít lần.
Thế nên, thay vì lạc quan với thống kê cho thấy họ là đội bóng xuất sắc nhất ở vòng loại, những người từng trải chỉ hy vọng các cầu thủ của Hodgson tới Pháp cùng với sự kỳ vọng vừa phải. Dù sao thì giành thắng lợi trong 10 trận đấu trước Thụy Sĩ, Slovenia, Estonia, Lithuania và San Marino không bao giờ là thước đo chính xác đẳng cấp của một đội bóng lớn, đặc biệt khi người Anh vừa mới trải qua kỳ World Cup tệ nhất trong lịch sử của họ hồi mùa hè vừa qua.
Bên cạnh đó là những vấn đề quen thuộc mà họ vẫn thường gặp phải sau mỗi mùa giải như điểm rơi phong độ và đặc biệt là thể lực. Đành rằng từ nay đến EURO 2016 vẫn còn 8 tháng nữa, nên nhớ rằng Anh đã thi đấu mà không có Jack Wilshere, Danny Welbeck và Daniel Sturridge… trong một thời gian dài hay biết đâu tới hè, nhiều cầu thủ của Hodgson không đủ sức để chạy trung bình 11-11,5km mỗi trận.
Đổi lại, xuất phát điểm thấp đã giúp Hodgson thoải mái hơn trong việc thực hiện những ý tưởng của ông. Đầu tiên và quan trọng nhất, ông đã xây dựng một thế hệ hoàn toàn mới cho đội tuyển Anh, thay vì để lẫn họ vào những cựu binh mà về cơ bản, những cựu binh này nghiễm nhiên được ra sân bất chấp phong độ và thể lực thế nào. Nhờ thế, độ tuổi trung bình của đội tuyển đã giảm từ 28 trước EURO 2012 xuống còn 24 hoặc 25 vào hè năm sau, trong khi những cầu thủ như Ross Barkley, Raheem Sterling, Wilshere, Sturridge, John Stones, Welbeck, Harry Kane, Fabian Delph, Chris Smalling, Jonjo Shelvey, Jordan Henderson, Luke Shaw, Theo Walcott, Adam Lallana và Alex Oxlade-Chamberlain giờ là hạt nhân của bóng đá Anh không chỉ ở EURO 2016 mà còn World Cup 2018.
Thứ hai, lối chơi của họ giờ trở nên rõ ràng và nhuần nhuyễn hơn với sơ đồ 4-3-3 hay sơ đồ hình kim cương, đặc biệt khi Hodgson không còn phải giải bài toán Gerrard – Lampard như ở EURO 2012 và như những người tiền nhiệm trước đó. Nói một cách đơn giản, ông không chịu sức ép phải xây dựng lối chơi hoặc đội hình quanh những cầu thủ này.
Thứ ba, tính cách dễ gần và thoải mái của Hodgson cũng mang lại một không khí dễ chịu cho đội tuyển, nếu không muốn nói là kể từ thời Sven Goran Eriksson, người ta mới thấy các cầu thủ Anh ít bị áp lực như vậy.
Và giờ, sau những bài test vừa phải trước Thụy Sĩ hay Slovenia, tất cả đang chờ xem họ sẽ thể hiện một bộ mặt nào trước Tây Ban Nha, Đức và Pháp.
Mạnh Hào